vừa khám phá ra 1 chỗ bán bắp nướng, 2 vợ chồng trẻ, pạng chồng thì ngồi nướng bắp, pạng vợ thì tiếp khách. nhìn hiền khô và hay cười.

ngồi ăn tối thứ Bảy, trời mát, có 1 ông chắc là nhà ở gần đó ra ngồi chơi, cũng phụ đưa bắp rồi kéo ghế mời khách cứ như là quán của mình.

nghe pạng vợ bảo khách "hôm nay chồng em nướng bắp dở hơn mấy bữa" và cười, pạng chồng cũng cười

nhà kế bên có 1 cô dắt xe đi vào

ông chồng (quay qua hỏi ông hàng xóm): Hông biết cái chị kia làm nghề gì mà cứ thấy về là vô nhà luôn

Ông hàng xóm (tỏ vẻ hiểu biết): Người ta đi làm đó, bận rộn lắm

Ông chồng tiếp: Chắc còn 1 mình, hay anh Tàu vô luôn đi, anh có mấy món độc lắm mà :D

Ông hàng xóm (cười bảo): Người ta nhà 3 tầng lầu đó cha

Ông chồng  (cười): Thì người ta 3 tầng anh Tàu cũng nhà 3 tầng, sợ gì... có điều ở thuê thôi (cười)

Ông hàng xóm (gật gù): Thôi, người ta dân đi làm. Nên có quen cũng phải dân đi làm chứ ai chơi với dân làm thuê như tụi mình. Hiếm lắm mới có người như vậy

Hồi nữa lúc tính tiền lu bu quá, pạng vợ móc luôn cọc tiền đưa ông hàng xóm thối tiền giùm. Còn trước đó thì ông hàng xóm phụ lột vỏ bắp.

Tối thứ bảy, trời mát, ăn bắp và nhìn xe cộ qua lại, rồi nói chiện và nghe những câu chuyện hết sức bình thường, tự dưng mắc cười.

bonus thêm hình cũng 1 pạng bán bắp cũng vừa gặp tối thứ bảy luôn, ở Hàn Thuyên. lần đầu tiên thấy xe đạp có cái lò mini phía trước để nướng bắp

xong hỏi nhiêu, pạng bảo "bốn ngàn rưỡi năm trăm" ! xong đưa năm ngàn bạn hổng thối. chắc là năm ngàn. bắp nướng phía trên của 2 pạng vợ chồng kia thì là năm ngàn rưỡi 1 quả.

buổi trưa thứ Bảy, qua 1 khúc bùng binh đông đông, trời nắng, đang bực bực thì nghe có tiếng nhạc UHP của 1 chiếc xe tải, 1 pạng đang thò chân ra ngoài, cầm radio hay casette gì đó nghe nhạc. lại mắc cười.

it's my Xì-Gòn : )

hình cuối là người ta đốt đèn cầy phía trước Nhà thờ Đức Bà. it's nice

{http://blog.plonely.com}