chiều nhận SMS của má, ngó qua thấy vài chữ đầu tiên "bà 6 họa mi" là bít chuyện gì. kì rồi về ba má kêu đi thăm kẻo ko kịp mà lười ko đi.

tối ngồi thấy pạng ở nước khác hỏi biết vụ ở Sing có người bị cây rớt trúng đầu chết ko.

bữa lên bừng sáng Phú nhờ burn giùm cái DVD, lười, cũng bỏ qua

điểm nổi bật là ~ cái vừa ghi chỉ lưu lại trong đầu dưới vài phút. nhớ hồi xưa gặp bà 6 phải chào "bonjour madam" (ko bít viết đúng ko), nghĩ coi ng nào bị cây rớt sao mà xui, nghĩ tới lúc ngồi bật nhạc từ đt cho Phú nghe, mí người ko thấy đường nghe nhạc rất chăm chú và thấy thương.

vài phút thì chả còn nghĩ gì. ngoài cái tác dụng phụ cuối nữa là ngồi soạn lại hình chụp bữa giờ send cho bro, nghe kêu mà lười

nhiều lúc si nghĩ giờ trong đầu mình có cái chi ? ... 1, 2, 3.... ủa vừa nghĩ dzề vậy ?

hình chụp khi ngồi ở nơi quen thuộc, 1 tháng trước