con người rất hay hứa hẹn.
đang muốn một điều gì đó, người ta lại hứa tợn. trẻ con thì bảo "con sẽ làm bài xong mà" (sau khi xin phép đi đá banh). người lớn thì bảo "anh sẽ thương em suốt đời" (trước khi rủ em đi nhà nghỉ - cái này đọc từ VnExpress - ko liên quan tới iem - disclaimer trước )
nhưng muốn giữ được 1 cái gì đó - fragile như lời hứa - không vỡ, chẳng dễ chút nào. và như 1 hệ quả : "hứa thật nhiều thất hứa thật nhiều" đã trở thành bài hit trên ca-hét-trường/tình-trường và rất nhiều thể loại "trường" khác

---

hồi nhỏ mình lừa đảo cô giáo dạy thêm anh văn 1 (vài) lần. cô tới nhà gõ cửa còn mình giả điếc chẳng thèm/dám ra
hồi trước đó thì mình lừa bạn gì đó học chung lớp 3 với mình. cái hình đáng lí có 3 tam giác tổng cộng, mình bảo chỉ có 2 thôi. bạn đó tin sái cổ còn mình thì được dịp tự hào với 1 bạn khác xinh xinh mà mình thích (quá dễ hiểu, 2 bạn đó ghét nhau)
sau này thì mình lừa 1 số người khác 1 cơ số lần nữa. nhưng mình chẳng nhớ, có thể vì nó không đáng, hoặc có thể vì mình chẳng ân hận nữa rồi

---

và đương nhiên, mình cũng hay bị lừa. bạn nào quen mình thì biết. (mịa nghĩ lại còn tức )

---

khi hứa và bị thất hứa nhiều. người ta hay đâm ra giận cá chém thớt
ví dụ như 1 người con gái lừa bạn, bạn sẽ bảo với đám bạn rằng "Đ.M từ nay éo thèm có bạn gái, vào chùa tu !" (thiếu mỗi tự ..iến)
hoặc khi mình lỡ dại thất hứa làm phật í ng ta, rứa là sau đó cứ bị đem ra nhắc đi nhắc lại nhắc lên nhắc xuống, thiếu vài nút "nhắc A" "nhắc B" nữa là có thể thành 1 cái combo điện tử bấm rồi (em iu có bị hắt xì hông ?)

---

tóm lại là... sau bao nhiêu năm hứa và thất hứa, mình nhận ra rằng hứa và giữ lời hứa rất là khó. (lâu rồi dám hứa cái nào đâu ) cho nên khi mà mình đã quyết định hứa như phía dưới đây thì mình rất là nghiêm túc và thành khẩn

Đ.M mấy pạng nào biết chuyện rồi mà cứ cố í kêu pạng mình giống ai hoặc ai giống pạng mình là mình cắt ..im !

phù, nhức đầu quá