lukas

pạng chủ quán cười cười,  bảo : "cái đó là 1 nhãn hiệu bút vẽ giấy vẽ, mắc tiền, tụi em không đủ tiền mua nên mở quán lấy tên này luôn"

thỉnh thoảng (trong 2 lần ngồi ở đây), mình vẫn nghĩ : "nếu như ở đây là Đà Lạt"

quán nhỏ, cozy, ở ngoài có 1 hàng rào gỗ, vài cái ghế gỗ. nếu bỏ thêm 1 chút lành lạnh nữa, người ta có thể gọi là bình yên

ngồi Lukas, mình nhớ Lóc Cóc. trời mưa, đèn đường hio hắt, lập lòe. và rock. Lóc Cóc dẹp mất tiêu

Lukas mở nhạc Pháp, hòa với tiếng xe cộ chạy qua chạy lại, có khi nào nhìn ra, thấy cả lòng mình ?


tự dưng, lại nghĩ về những giấc mơ. bay bổng. và rất hay bị bỏ quên. thỉnh thoảng lại được nhớ.


Lukas ở đường Trần Bình Trọng, gần Phúc Âm. highly recommended my friends : )

{http://blog.plonely.com}